BẢN LĨNH TỪ TẬP LUYỆN

TÁC GIẢ CÂU CHUYỆN DELIGHT

  • Họ tên: Trương Thanh Muôn
  • Vị trí làm việc: KTV Sơn

NỘI DUNG CÂU CHUYỆN DELIGHT

Một ngày cuối tháng 5, chúng tôi có buổi diễn tập phòng cháy chữa cháy (PCCC) tại Toyota An Giang. Buổi diễn tập diễn ra bài bản và chuyên nghiệp, có lẽ vì tôi đã tham gia đội hình này nhiều năm nên các thao tác giờ đây gần như đã trở thành phản xạ tự nhiên. Giữa tiếng còi báo động, những bước chân hối hả và làn khói từ bình chữa cháy, tôi bỗng nhớ lại một câu chuyện cách đây không lâu, về người đồng nghiệp mà tôi rất quý mến – anh Nguyễn Thanh Lợi.

Sáng hôm ấy như thường lệ, Lợi khoác lên mình bộ đồng phục Toyota chuẩn bị đến công ty cho một ngày làm việc mới. Bất ngờ, ở khu trọ của Lợi từ căn phòng bên cạnh vang lên tiếng hô thất thanh: “CHÁY!”

Không một giây chần chừ hay hoảng loạn, Lợi lập tức phản xạ theo đúng những gì đã được huấn luyện: Nhanh chóng xác định vị trí đám cháy, tìm bình chữa cháy gần nhất. Khi chạy đến khu vực cầu dao điện đang bốc cháy – Lợi đang đi chân không và đã kịp ý thức về sự nguy hiểm của điện – Ngay lập tức anh nhanh trí mượn tạm đôi dép của các bạn gần đó để bảo vệ an toàn cho bản thân trước khi cúp cầu dao và dập lửa bằng bình chữa cháy.

Mãi đến khi ngọn lửa được dập tắt hoàn toàn, mọi người xung quanh mới dần tiến lại, phần nào cho thấy ai cũng sợ nguy hiểm và không phải ai cũng sẵn sàng phản ứng khi sự cố bất ngờ xảy ra.

Sau sự việc, hai bạn nữ ở khu trọ phòng vẫn còn run rẩy, đám cháy đã bùng lên ngay trước cửa nên các bạn không dám chạy ra ngoài, nguy hiểm nằm tron gang tấc. May mắn thay, Lợi đã kịp thời có mặt và bình tĩnh xử lý trước khi tình hình trở nên nghiêm trọng hơn.

 

Khi kể lại với tôi, anh chỉ cười và nói: “Lúc đó trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Phải hành động ngay trước khi quá muộn”

Anh cũng bày tỏ sự biết ơn vì đã được tham gia đội PCCC của công ty, thường xuyên được rèn luyện kỹ năng xử lý tình huống. Chính những buổi huấn luyện đó đã giúp anh giữ được sự bình tĩnh và chủ động khi đối mặt với nguy hiểm. Với tôi, Lợi là một “người hùng thầm lặng” không áo choàng, không huy chương, là một người bình dị nhưng mang trong mình một trái tim dũng cảm và sống vì người khác.

 

Thay mặt anh em phòng Dịch vụ, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến Ban Lãnh đạo Toyota An Giang đã luôn quan tâm tạo điều kiện để anh em kỹ thuật viên không chỉ giỏi nghề mà còn vững vàng kỹ năng sống, đặc biệt là kỹ năng PCCC – điều mà tôi thật sự trân trọng.

Với tôi, PCCC chính là một phần quan trọng trong hành trang làm nghề, không kém gì một khẩu súng sơn hay một chiếc súng đo màu của anh em thợ sơn chúng tôi.

Một đám cháy nhỏ nếu xử lý không kịp có thể trở thành thảm họa – Và một kỹ thuật viên được huấn luyện tốt lại có thể là người giữ an toàn cho cả tập thể. Ứng dụng thực tế đã cho thấy những kỹ năng được học không chỉ nằm yên trên lý thuyết – anh em Toyota giờ đây đã có thể giúp đỡ mọi người bằng chính những điều mình được học.