NỤ CUỜI 120KM VÀ TRÁI TIM ẤM ÁP

TÁC GIẢ CÂU CHUYỆN DELIGHT

  • Họ tên: Trương thanh muôn
  • Vị trí làm việc: KTV Sơn

NỘI DUNG CÂU CHUYỆN DELIGHT

Khoan xưởng sơn lúc nào cũng ồn ào, nơi những chiếc xe bị trầy xước, cũ kỹ dần được khoác lên mình lớp áo mới, có một con người luôn mang đến bầu không khí rộn ràng, đầy ắp tiếng cười. Đó là anh Huy – người anh cả của nhóm sơn 3.

Anh Huy có một năng lượng đặc biệt, lúc nào cũng vui vẻ, hoạt bát và luôn là trung tâm của những câu chuyện hài hước. Ai làm việc mệt mỏi, chỉ cần nghe anh nói vài câu là cũng bật cười. Đôi lúc, những câu đùa của anh có phần “quá lố”, nhưng chưa bao giờ anh làm ai đó phật lòng. Bởi hơn ai hết, anh hiểu rằng, giữa những ngày làm việc vất vả, một nụ cười chính là cách tốt nhất để tiếp thêm động lực cho mọi người.

Nhà anh Huy xa công ty gần 60km, cả đi và về là 120km, vậy mà ngày nào anh cũng đi đi về về, không một lời than thở. Người khác có thể mệt mỏi vì quãng đường dài, nhưng anh thì không. Anh biết cách giữ gìn sức khỏe, biết khi nào nên nghỉ ngơi để không ảnh hưởng đến công việc. Lúc nào cũng thấy anh đến xưởng với nụ cười tươi rói, như thể quãng đường 60km kia chỉ là một đoạn đường ngắn ngủi.

Khi làm việc, anh không chỉ tập trung vào công việc của mình mà còn luôn để ý đến những người xung quanh. Anh hay kể những câu chuyện vui, những tình huống oái oăm hay gặp trong cuộc sống để giúp anh em xả stress. Cái cách anh khuấy động không khí, giúp mọi người thoải mái hơn khiến ai cũng quý mến. Có thể nói, ở đâu có anh Huy, ở đó có tiếng cười.

Hôm nay, anh Huy lại khiến mọi người cảm động theo một cách rất đặc biệt. Một người đồng nghiệp cũ của công ty vừa nhận tin buồn – Cha bạn ấy qua đời. Dù người ấy đã nghỉ việc từ lâu, nhưng với anh Huy, tình nghĩa đồng nghiệp vẫn còn đó. Anh không chỉ nhớ, mà còn hành động.

Giữa giờ nghỉ trưa, anh đứng giữa xưởng, giọng hào sảng:

“Anh em ơi, mình gom chút tiền mua hoa và trái cây để viếng Cha của bạn Nguyễn Trường Giang nha! Ai muốn đi thì đăng kí, nhà anh có xe 7 chỗ”

Không ai bảo ai, mọi người đều sẵn sàng đóng góp. Anh Huy không phải là người giàu có, nhưng anh giàu lòng nhân ái. Anh tự mình tìm kiếm các đơn vị dịch vụ hoa, gọi điện đặt vòng hoa thật trang trọng, lo liệu mọi thứ một cách chu đáo.

Lúc đó, tôi chợt nhận ra: Đằng sau những câu đùa vui nhộn là một trái tim đầy ấm áp. Một con người có thể mang đến niềm vui, đồng thời cũng biết sẻ chia những nỗi buồn.

Trong đời sống công việc, chúng ta có thể gặp nhiều kiểu đồng nghiệp – người ít nói, người chỉ quan tâm đến bản thân, người lạnh lùng. Nhưng với anh Huy, anh không chỉ là một đồng nghiệp, mà còn là một người anh lớn, một người bạn, một người mang đến sự kết nối.

Khi ai đó mệt mỏi – anh sẽ làm họ bật cười, khi ai đó gặp chuyện buồn – anh sẽ là người đầu tiên nghĩ cách giúp đỡ. Và dù quãng đường đi làm của anh dài gấp đôi, gấp ba người khác, anh vẫn luôn đến xưởng với một tinh thần lạc quan, như thể không có gì là khó khăn.

Người ta nói, trong công việc nếu có một người đồng nghiệp vui vẻ, luôn tạo tiếng cuời, thì mọi áp lực cũng nhẹ đi một nửa. Tôi tin rằng, với tổ sơn nhóm 3, anh Huy chính là một món quà như thế – Một người vừa biết mang đến niềm vui, vừa biết sẻ chia nỗi buồn – Một sự Delight đúng nghĩa.

Cảm ơn anh Huy, vì đã là chính mình, và vì đã khiến mỗi ngày đi làm trở nên ý nghĩa hơn!