CHÚT YÊU THƯƠNG CHO NHÀ MÌNH THÊM ẤM

Vào một ngày cuối tuần mà tất cả ai ai cũng đều xúng xính áo quần tơm tất, chỉnh chu, xinh đẹp để sẵn sàng tham dự một ngày kỷ niệm lớn của công ty – Kỷ niệm 15 năm ngày thành lập. Cũng là ngày các anh bảo vệ nhà TAG nhận được nhiệm vụ canh gác những chiếc xế yêu cho mọi người yên tâm lên đường về Cần Thơ dự tiệc vui vẻ.

GIỮ CHO “NHÀ” HƠI ẤM

Một hôm trời mưa rất to, màn đêm mù mịt buông xuống, bất giác có ánh sáng từ anh bảo vệ đi tới cửa văn phòng, vang lên một giọng nói về phía tôi “Chị ơi xe chị là Vision biển số … đúng không? Em thấy còn mình ên chị mà mưa lớn quá em dắt xe lên xưởng cho chị rồi nha, sợ chị mất công lội xuống tới nhà xe mưa lớn lắm”

15 Năm Khát Vọng Tiên Phong

Đúng 31 ngày nữa thôi là tròn 5 năm tôi bước chân vào Toyota Cần Thơ là chuỗi ngày tôi trải qua nhiều cung bậc cảm xúc xen lẫn vào nhau và chính thời gian 5 năm, nơi đây – Toyota Cần Thơ – đã cho tôi biết được ý nghĩa của “tình đồng nghiệp”. Bên cạnh đó, có một cột mốc rất quan trọng và lớn hơn đó chính là kỉ niệm Sinh nhật lần thứ 15 của Toyota Cần Thơ (TCTC) 09/09/2009.

TINH THẦN CHIẾN ĐẤU

Tôi vẫn nhớ những tuần đầu của tháng 7 vừa qua, đó là những chuỗi ngày thật đáng nhớ để có thể gom nhặt đủ những cảm xúc, những ý nghĩ, những hình ảnh giúp tôi có thể nói lên sự gắn kết của đồng đội, viết lên những cảm xúc hạnh phúc khi tham gia chiến đấu cùng đồng đội, từ buổi đầu khai mạc cho đến trận chung kết với những tấm huy chương và những phần quà hấp dẫn do Toyota An Giang tổ chức “Giải bóng đá nội bộ lần thứ IV”

NGẪU HỨNG

“Cô ơi, chú ơi! Con có phần quà gửi cô chú nè” – đó là một buổi tối tuyệt vời của tụi mình trong đợt thiện nguyện hôm ấy. Mình xin phép được chia sẻ lại những hành trình nho nhỏ mà tụi mình đã thực hiện trong thời gian qua.

ĐỜI NGƯỜI CÓ ĐƯỢC BAO LẦN 15 NĂM?

Thanh Xuân là gì hỡi em ơi!?
Mà nghe – sao đẹp- sao vui với đời
Thanh Xuân đến, em đẹp rạng ngời
Rồi ở lại – cùng nhau qua năm tháng

Đời người – ai qua được bao lần đẹp?
Mười năm trời – nối gót những tháng năm
Thanh xuân ấy – bao lần ta thắm lại
Mảnh tình riêng – ta nối duyên tang bồng

CHUYỂN KHOẢN

Một ngày tan ca như mọi ngày, tôi vừa suy nghĩ hôm nay ăn gì vừa thong dong trên đường về thì trong đầu gợi lên ý nghĩ ghé ngang cô bán bún riêu. Câu chuyện quen thuộc không có gì để tâm thì bất ngờ có một anh – tôi bất giác nhìn thấy xe biển số 95 thuộc tỉnh Hậu Giang – tiến lại khều nhẹ tay tôi rồi nói