Khi vệ sinh bố thắng trước hoặc sau xe, lấy bánh xe xuống bằng cây pen của tủ đồ nghề không được che chắn bảo vệ gây hư hỏng tài sản KH
Đồ nghề để không ngăn nắp, dễ thất lạc
Nhà xe tự sắp xếp, chưa có quy định/sơ đồ cụ thể cho việc đậu xe
Còn khoảng trống bên trong chưa được lấp đầy nhưng đã đậu kín bên ngoài
Bình chữa cháy bị che lối vào => Không ATLĐ
Xe cần lấy ra đột xuất giữa giờ rất khó
Sách, vở, tài liệu chuyên môn để chung vào ngăn tủ, chưa phân biệt được tài liệu đồng tài liệu sơn, chưa biết rõ hiện trạng là ngăn tủ có đủ tài liệu không hay bị thiếu và thiếu tài liệu nào, khó kiểm soát và khó dùng
Khi đối diện với những khó khăn trong công việc, được đồng nghiệp nhiệt tình, vui vẻ trợ giúp đó là điều tuyệt vời, nhưng sẽ thật tuyệt vời hơn nữa khi chưa mở lời cần hỗ trợ thì dường như có những anh em đồng nghiệp đã để ý đến mình tự bao giờ, chỉ cần thấy ánh mắt của mình hướng đến họ là những anh em như đã thấu hiểu mọi chuyện khó khăn tự khi nào.
Câu chuyện tình cờ của Bách – Phòng Kinh doanh xe qua sử dụng
Ngày 27/6 Bách đi hỗ trợ khách ở Giồng Riềng về, tầm 3-4h chiều có cuộc gọi của Lộc (support) nói về một chiếc Fortuner đang pan ở đường lộ tẻ Rạch Sỏi cần kéo về mà trên xe còn 4 người chưa được đón vì xe cứu hộ chỉ chở được 2 người thôi.
Từ giữa trưa nắng đã đứng đợi xe, các anh chị khách hàng (KH) phải tránh nắng ở bóng cây chứ không có hàng quán nào vì đang trên cao tốc.
Tại sao lại là “rất”? “Rất” là phó từ thường dùng để chỉ sự bộc lộ trạng thái cao hơn mức bình thường, và đây cũng là từ ngữ tôi được nghe nhiều nhất trong đoạn chia sẻ của khách hàng (KH) anh Phúc 51A-755.xx
“ALO! Chân anh sao rồi, đã đỡ đau chưa anh?”
“Chân ông sao rồi Nam? tui vừa nghe mấy đứa nói ông bị đứt dây chằng hả?”
“Anh nghỉ ngơi, hạn chế đi lại để chân mau lành nhe anh!”
Sự việc diễn ra vào 17g30 chiều ngày cuối tuần 01/06 khi chiếc xe mới sau cùng trong ngày được trao tay khách hàng (KH) tại Toyota An Giang (TAG).
Có câu hát rằng “sống trong đời sống cần có một tấm lòng” – lời hát đó vẫn in sâu trong tâm trí của mỗi người. Vì khi ta sống đừng chỉ nghĩ cho bản thân mà còn những người xung quanh nữa. “Lá lành đùm lá rách” vẫn luôn là truyền thống quý báu giáo dục ta cần giúp đỡ những người gặp khó khăn.